nhạc Phạm Thị Bích Quyên, thơ Trần Quốc Vĩnh

  • Tóc ngắn

    1. Một hôm ai tóc ngắn !. Đường sáng rẽ chia ngôi. Một nàng tiên kiều diễm. Nhẹ nhàng đến bên tôi. Ngạc nhiên tôi mời khách. Hỏi em đi kiếm ai ?. Tóc ngắn bổng cười dài. 2. Là em đây tóc ngắn. Ôi chao trời bỗng nắng. Vàng óng mái tóc ngà. Anh quen nhìn dài tóc. Sao hoa mắt rồi ta. Mái tóc xưa óng ánh. Giờ sáng ngắn trẻ trung. Như sóng nghiêng bềnh bồng. Thấy...

  • Đi lạc

    1. Một hôm mắt đi lạc. Nhầm vào đôi mắt em. Trong veo đôi mắt lạ. Dường như là rất quen. 2. Một hôm chân đi lạc. Qua đường phố nhà em. Hoa hồng bên cửa sổ. Có nụ cười bên rèm. 3 Một hôm tay đi lạc. Nâng niu những búp măng. Hoa hương còn sót lại. Rồi từ đấy bâng khuâng. Chorus :. Một hôm môi đi lạc. Rơi vào xứ thần tiên. Điên đảo nát thần hồn.

  • Chỉ có em

    1. Chỉ có em mới chịu được anh thôi. Gã đàn ông đầu bù tóc rối. Say khướt đêm khuya, đường về mất lối. Đêm uyên ương lỡ dở mảnh trăng thề. 2. Chỉ có em mới còn đó đam mê. Những bức thư ngày xưa anh cũ rich. Dòng mực tím rong rêu hoài cổ tích. Vàng thương thương nhớ lại trái tim khờ. Chorus :. Chỉ có em là còn có mộng mơ. Cùng anh bước trên con...

  • Mưa

    1. Mưa đêm lất phất, ta dìu nhau về phía ngày xưa. Ta dìu nhau về chiếc xe đạp đong đưa. Chiếc đòn ngang mắt em cười lúng liếng. Bong bóng mưa bồng bềnh xúng xiếng vỡ tan mau. 2. Trời không sao về phía mông lung. Con xóm nhỏ một ngày em về trên đó. Ơi chiếc xe đòn dông, môi em cười đo đỏ. Thấy lòng mình ấm áp cám ơn mưa. Chorus :. Đêm nay ta về...

  • Ngày em đến

    1. Ngày em đến bỗng ấm nồng kỳ diệu. Trời vào Thu nhưng nắng bỗng vàng thơm. Ngày em đến không là hò hẹn. Mà yêu thương đã dọn bến thiên đường. Ngày em đến bỗng nhiên đầy nắng. Mới hôm qua trời vần vũ đầy mây. Đêm huyền hoặc mắt em cười lúng liếng. Bỗng thấy mình trở lại tuổi thơ ngây. Chorus :. Ngày em đến bỗng trái tim khờ dại. Bao nhiêu năm lặng lẽ bỗng yêu...