nhạc Phạm Đình Chương, thơ Hoàng Ngọc Ẩn
Bên trời phiêu lãng
1. Những con đường đẹp nắng thủ đô. Nhớ chiều xưa mình đã hẹn hò. Những con đường giờ đây hoang vắng. Thương người tình lạc lõng bơ vơ. Nghe buồn đau những ngày hạ cuối. Ðêm nằm đây đếm tuổi lưu đày. Tháng năm xưa ngút ngàn tiếc nuối. Trong tâm linh ngàn kiếp không phai. Trắng bao đêm cho dài nhung nhớ. Ai ra đi xót kẻ cuối trời. Phía trên mây cũng đành duyên lỡ. Lục địa...