nhạc Phạm Duy, thơ Phạm Văn Bình

  • Chuyện tình buồn

    1. Năm năm rồi không gặp, từ khi em lấy chồng. Anh dặm trường mê mãi, đời chia như nhánh sông. Phong thư tình ngây dại, và vai môi rất mềm. Những hẹn hò quấn quýt trên lối xưa thiên đường.. ĐK1: Ngày nhà em pháo nổ, anh cuộn mình trong chăn. Như con sâu làm tổ, trong trái vải cô đơn. Ngày nhà em pháo nổ, tâm hồn anh nhuốm máu. Ôi nhát chém hư vô, ôi nhát chém...

  • Mười hai tháng anh đi

    Tháng giêng xuôi quân ra Huế. Cố Đô hoang vu điêu tàn. Bãi học chiều, em vắng bóng. Tóc thề đã quấn khăn tang. Tháng Hai về trấn ven đô. Chong mắt hoả châu, giữ cầu. Gió thoảng vào hơi rượu mạnh. Qua làn sương ánh đèn màu. Ba lô lên vai tới miền Tây Đô. Quê hương em xanh, xanh ngợp bóng dừa. Đêm ngủ bìa rừng, thèm làn môi ấm. Ngọt trái sầu riêng, này lúc sang mùa.