nhạc Phạm Duy, thơ Nguyễn Đắc Xuân - năm: 1965
Để lại cho em
1. Ðể lại cho em này nước non mình. Ðể lại cho emmột nước đẹp xinh. Một miền oai linh hiển hách. Chỉ còn dư vang thần thánh. Ðể lại cho em hèn kém của anh. Ðể lại cho em cuộc sống mệt nhoài. Ðể lại cho em hồn nước tả tơi. Ðường đời quanh co kẹt lối. Lòng người không căm giận dỗi. Ðể lại cho em tội lỗi qua rồi. Nhưng em thương anh thương anh cho nước...