nhạc Phạm Anh Dũng, thơ Vương Ngọc Long
Yêu em anh làm thơ
Có lần em hỏi. Anh biết làm thơ. Biết tự thuở nào?. Từ thuở mộng mơ.. Thơ anh là gió. Tóc em là mây. Gió qua khung sổ. Thổi tóc mây bay.. Thơ anh là mưa. Mắt em giòng sông. Mưa rơi thánh thót. Trong đôi mắt trong.. Thơ anh lót gối. Cho mềm tóc mai. Trăng bên song cửa. Ru em mộng dài.. Thơ anh là nắng. Tô má em hồng. Chiều nào xa vắng. Chợt nhớ chợt mong..
Xin giữ lại trái tim người
Tôi đổ hồn xuống em, đồi Thiên Mụ. Kéo sầu tôi lên đỉnh Ngự treo ngang. Em vẫn thế, vẫn phố xưa guốc cũ. Gặm buồn tôi trăm nhát chém ăn năn. Tôi đã đến, ôm xuân xanh bỏ lại. Trên đường xưa còn bóng vọng thiên di. Xin giữ lại trái tim tình thương hại. Hương áo tàn phong ảo nét đường thi. Anh sẽ hứa, nhưng đừng chờ, em nhé. Môt mai ngựa thồ mỏi vó chồn chân.
Xin người chút quê hương
Nhớ hôm nào bỏ xứ. Lặng lẽ chiều chia xa. Dạt trôi đời vô định. Bốn phương đâu là nhà.. Ta nhìn ta khánh tận. Hồn buồn như lá khô. Nhạt nhòa trang ký ức. Lệ vỡ trời hư vô.. Căn nhà ta tạm trú. Quạnh quẽ vầng trăng thơ. Ngậm ngùi đêm tĩnh mặc. Sông núi sầu bơ vơ.. Lời ru trong tiềm thức. Xa xăm mấy dặm ngàn. Dưới hiên nhà dĩ vãng. Lắt lay cánh mai vàng..
Đêm nguyệt quỳnh
Ta như kẻ hoài nghi đành bỏ cuộc. Ngôn ngữ buồn khánh kiệt cứa tim đau. Ta vắt cạn tận cùng trong nỗi nhớ. Bóng em về tha thướt quẩn quanh đâu.. Ta ngỡ mất mà chưa đành đánh mất. Bởi mùi hương ngự trị cánh hoa tàn. Xa tít tắp từ rừng xưa cổ tích. Cỏ xanh mềm ảo giác hóa phù vân.. Mùa thu ấy đôi mắt buồn man mác. Ngong ngóng chờ hoài niệm hóa rêu xanh.
Xuân mơ
Rồi một sáng xuân mơ ta thức dậy. Hoa vàng bay lất phất ngát tâm đào. Chim ríu rít reo vui tình Tôn Nữ. Người nhớ người cây lá bỗng xôn xao.. Đôi mắt Huế khép hồn ta chới với. Nhận ra mình giọt nắng đọng trên môi. Đôi bướm mỏng trên cành xuân tha thướt. Đậu hay bay chắc phải đợi ý người.. Nhờ mắt em, anh thấy rõ. Hạnh phúc là chung đôi. Là gió xuân nhẹ hôn...
Em đi rồi hạ nhớ
Em đã quên mùa hạ. Theo đò qua bến lạ. Bước chân người lãng quên. Những hàng cây lặng yên.. Bên dòng sông ngái ngủ. Dưới mặt trời huyết dụ. Giữa cỏ lá phiêu bồng. Trên sân trường hư không.. Tình là ảo vọng. Tình chỉ còn chiếc bóng. Cuối đường thênh thang. Giữa cõi lòng mênh mang.. Mưa rơi giọt vỡ. Trên môi người bỡ ngỡ. Hạ làm chia ly. Cung điệu buồn đôi mi. Em đi rồi ....
Hoa đào năm ngoái
Tôi đã gặp em trước cổng này. Ngày này năm ngoái gió xuân bay. Ánh dương phơi phới hồng đôi má. Ưng ửng đào hoa em ngất ngây.. Lẳng lặng nhìn em ánh mắt sâu. Môi thơm ngan ngát lộc xuân đầu. Trăm năm tơ ngãi là em đó. Gặp gỡ làm chi để kiếp sầu.. Cầm tay chẳng nói một lời sao. Tiễn biệt chia xa luống nghẹn ngào. Có phải lương duyên trời đã định. Mỏng manh phai...
Quên
Mắt quên lúng liếng đưa tình. Loay hoay lạ lẫm một mình bỗng dưng. Thốt nhiên luống cuống ngại ngùng. Người quên nheo mắt tôi chừng ngẩn ngơ.. Tóc quên thắt bím buông hờ. Lửng lơ gió hẹn vai chờ chơi vơi. Gặp người tôi chẳng quen hơi. Nhớ ai tóc thả tôi thời ngóng trông.. Gót hồng quên mất con đường. Để cỏ hoa cũng rộn ràng nhớ 1cmong. Gặp người ngại bước song song. Đường xa xa lắc...
Ngủ đi em
Khi em ngủ bước chim về khe khẽ. Rót tai em tiếng mật ngọt ngoan hiền. Bên bờ môi khu vườn biêng biếc lá. Gió đâu về ru giấc ngủ hồn nhiên.. Khi em ngủ màn đêm hờ khép kín. Hạt sương nằm vương vấn đọng bờ mi. Đêm thảng thốt muôn vì sao bật sáng. Lá rung cành thở nhẹ tiếng thầm thì.. Em ơi, ngủ đi em. Anh ru em ngọt ngào ca dao. Ngủ đi em say...
Huế tình xanh mấy thuở
Intro: -. --. Anh mãi nhớ trời xưa nơi Huế. Một chút tình ngây ngất đam mê. Một âm thanh suốt đời thao thức. Tiếng Sông Hương mấy thuở sáng trăng thề. Huế của tôi, người tình muôn thuở. Trời tím mây, mộng đẹp nguyên sơ. Cánh phượng hồng lả lơi trong gió. Dịu dàng thương người ấy nón bài thơ. Huế còn tất cả phù sa nhớ. Huế xanh như ngọc đẹp như mơ. Huế còn niềm vui, còn...