nhạc Phạm Anh Dũng, thơ Phạm Ngọc

  • Tình yêu em chưa đủ tuổi nên buồn

    Khi tiếng chuông khua vọng lúc nửa đêm. Hai ngàn lẻ một năm rồi cũng hết. Ta đi qua bao mùa xuân lá chết. Tình yêu em chưa đủ tuổi nên buồn. Em là biển biển muôn đời vỗ nhịp. Thủy triều dâng chìm khuất giữa hư vô. Ta làm thơ thơ ngủ vùi trên cát. Trong giấc mơ trăm ngọn sóng xô bờ. Em là hoa hoa nảy mầm tâm thức. Lá em xanh biêng biếc giữa cành ngoan.

  • Dòng sông nỗi nhớ

    Rồi một ngày ta tìm lại dòng sông. Sau bao năm rong ruổi mệt nhoài. Bến đợi xưa con đò cũ đã phai mờ thác lũ thời gian. Sóng nước vẫn đong đưa. Bước chân đã mỏi nghe như trong gió giọng hò êm ả giữa đêm thâu. hay lời réo gọi điên cuồng. Của dĩ vãng thương đau. Ta gọi em trên dòng sông hiu quạnh hoang vu. Ta tìm em trong ký ức mịt mù. Và tiếng kêu...

  • Phiến đá

    Ta phiến đá buồn em cơn mưa nhỏ. Rơi từng giọt nhẹ gõ đời ta đau. Ta là loài sâu bám trên cành lá. Giữa ngọn cây sầu tìm con kiến lạ.. Ta là loài hoa không hương không sắc. Phơi xác đêm già chờ trăng huyễn hoặc. Ta là lữ khách lạc bước rừng sâu. Đông, Tây, Nam, Bắc hướng nào ? Về đâu?. Ta là hành tinh quay quanh quả đất. Em người rất thật ta cõi vô...

  • Lại một chiếc lá rơi

    Nhìn chiếc lá vàng rơi. Mới hay mùa thu tới. Trên từng ngày mong đợi. Em vẫn còn xa xôi. Thu đi rồi đông đến. Xuân qua Hạ lại về. Bốn mùa quên hay nhớ. Buồn trở giấc hôn mê. Em hôm qua áo trắng. Chân chim bước tung tăng. Em bây giờ áo tím. Đôi mắt buồn ăn năn. Hai mươi năm quá ngắn. Thấp thoáng nửa cuộc đời. Gánh sầu vai trĩu nặng. Biền biệt thời gian trôi.

  • Hà Nội phố

    Ơi em! Hà Nội cổ xưa. Ngàn năm phố cũ còn chưa hẹn về. Hồ Gươm liễu rủ tóc thề. Tứ thân áo lụa hương quê vẫn đầy. Ơi em! Hà Nội hôm nay. Vắng cơn mưa nhỏ lá bay ngập đường. Hà Nội 36 phố phường. Đi quanh quẩn mãi cốm thơm vỉa hè. Có em thu ngại gió se. Hương hoa sứ nở chân về phố khuya. Ơi em! Hà Nội bên kia. Còn tôi phố lạ hồn...

  • Trẩy nhánh sương mù

    Hạ về thay áo. Xôn xao bờ cỏ. Em về bỗng nhiên. Hồn anh mở ngỏ. Hanh vàng giọt nắng. xanh màu áo lụa. Trên những ngổn ngang. Tim anh giao mùa. Tình như cánh gió. Chuyển hướng ai ngờ. Xô con nước vỡ. Tan hoang bến bờ. Em đi mùa lá. Tím biếc trời thu. Mất nhau từ đó. Trẩy nhánh sương mù.

  • Đã xa

    Biển đã xa nắng không còn nhớ. Cát cũng buồn sóng chẳng đổ xô. Tảng đá nằm im nghe tiếng gió. Con thuyền xưa bỏ bến xa bờ.. Trăng đã xa sao không đợi. Trăng tắt lịm dần theo ngày tháng qua. Đời lưu lạc quanh bóng tối. Biết về đâu, về giữa cõi thiên hà. Em đã xa phố không còn nắng. Chỉ mưa về réo gọi đời nhau. Bốn bức tường không gian quạnh vắng. Ôm nỗi buồn...

  • 15 năm

    Mười lăm năm vẫn hẹn nhau. Chờ anh tóc đã nhuốm màu gió sương. Paris nắng có còn vương. Cỏ hoa còn thắm con đường ngày xưa.. Tháng Giêng sao mưa bỗng rơi rơi. Mưa rơi trắng áo ai trong chiều. Giọt nước mắt hay giọt mưa. Giọt dài giọt ngắn lùa mắt cay.. Linh hồn nhỏ nỗi hoang liêu. Chân hoang mang bước phiêu diêu. Thời gian đếm bằng những giọt say. Tiếc nuối đan từng ngày hồi sinh..