nhạc Phạm Anh Dũng, thơ Hồng Khắc Kim Mai

  • Đá vàng

    Khi anh đến vầng trăng còn non. Tiếng em cười giòn. Mắt em trong như sao tỏ. Em đâu ngờ anh đã thương em. Khi anh đến vầng trăng còn xanh. Mắt em long lanh. Đất với trời chợt rạng rỡ. Anh đâu ngờ đá biến thành thơ. Lá trên rừng mừng quên đi ngủ. Suối trên rừng ngừng nghe bước em. Mai trên rừng, mai trên rừng. Và đá trên rừng cũng đã yêu em. Yêu em từ kiếp...

  • Dậy thì

    Nắng đã tới. Tô môi cô nồng. Dậm má cô tươi thêm tình. Sáo gọi gió. Gió lay rèm hồng. Cô nghe tiếng vi vu trong lòng.. Này cô em gái. Tuổi vừa chín tới. Tóc mây bờ vai. Bên song cô thả. Sợi nhớ sợi thương. Mơ chuyện đá vàng.. Có tiếng sáo. Sáo nhảy trong lồng. Ðùa vui cắc cớ trêu cô. Sáo hỏi thăm:. "Chàng đã về chưa". Niềm vui lồng lộng mấy dòng sông..