nhạc Như Ngọc Hoa, thơ Phạm Hoàng - năm: 2013
Dạ
1. Khi gọi tên cô tôi nghe tiếng “dạ”. Mát hơn được uống nước chanh đường. Ở trên con phố Duy Tân cũ. Bỗng thấy như đời lắng gió sương. 2. Tiếng “dạ” nhẹ đưa giữa cánh môi. Cô làm xao xuyến cả hồn tôi. Lần đầu nghe tiếng cô thưa thốt. Tôi ngỡ con tim lịm mất rồi. 3. Có biết vì sao tôi mến cô. Bởi vì tiếng “dạ” nhẹ như thơ. Luồn trong hơi thở mềm hơn...
Áo lụa
Intro: x 2. 1. Áo lụa Hà Đông ngập phố phường. Mà sao tôi chẳng mấy vương thương. Phải chăng không có hơi người ấy. Nên áo nhìn đâu thấy khác thường. 2. Áo lụa em tôi quyện vấn vương. Dù rằng đôi lúc cũng thơm hương. Em đi áo mỏng bay đầu phố. Cuối phố tim tôi nhịp bất thường. ĐK: Áo lụa màu xanh đẹp dáng trời. Gió vờn tà áo cuốn mây trôi. Khát khao ôm trọn...