nhạc Như Ngọc Hoa, thơ Khang Nhii
Gió lạnh đêm trường
1. Hạnh phúc đâu tìm đến nỗi buồn mãi lênh đênh. Như con thuyền không bến giông bão vẫn gọi tên. Khuya gió thổi từng cơn giọt nước mắt tủi hờn. Tuôn theo dòng lận đận nhạt nhòa nét môi son. ĐK: Từng sợi nhớ đơn côi rơi rớt trong hồn tôi. Ngập sầu trong tê tái nghe xót xa đầy vơi. Bơ vơ hồn lạc bước đêm nay biết về đâu. Có còn ai đưa đón trên muôn vạn...