nhạc Như Ngọc Hoa, thơ Hư Vô - năm: 2011

  • Lưng Nguyệt

    1. Nửa đêm pha rượu vào nhan sắc. Vườn khuya đã động khúc nguyệt cầm. Mùa thu như thoáng chiêm bao tới. Theo bước em qua lối thăng trầm. 2. Hơi người còn ấm quanh chăn gối. Tôi ôm cái bóng lạnh chỗ nằm. Trở mình hồn vướng ngang sợi tóc. Em đi bỏ lại cả trăm năm. ĐK: Thì tôi cũng có đêm cùng tận. Để giấu buồn riêng nỗi nhớ người. Tay lùa bóng tối vào lưng nguyệt.