nhạc Nguyễn Tuấn, thơ Tuệ Nga
Cổ mộ ai chờ đá nở hoa
Một cõi trời riêng ta với ta. Hoa tiên vừa thảo mực chưa nhòa. Em ơi, chớm gió mùa Thu đấy. Có gợn trong lòng chút xót xa.. Ta với ta riêng một mảnh trời. Thơ buồn vương lệ tuyết sương rơi. Bốn mươi năm tưởng như vừa mới. Nhặt cánh hoa niên mộng nửa vời.. Một cõi trời riêng ta với ta. Non sông dời đổi cách đôi bờ. Ngược dòng tâm tưởng gom hoa nắng. Chị viết bài...
Tìm nụ cười
Bởi thầy lòng không vui. Tôi đi tìm nụ cười. Bởi thấy lòng không vui. Nên tôi niệm kinh mãi.. Cầu xin lòng an vui. Cầu xin người an vui. Niệm kinh, niệm kinh mãi. Niệm kinh, niệm kinh hoài.. Lòng vui tôi nhìn trời. Trời xanh mây như ngọc. Đạo mênh mông biển học. Biển học không bờ bến.. Yêu người tôi làm thơ. Thương mình tôi làm thơ. Rồi hồn lạc trong mơ. Rồi hồn lạc trong mơ..
Lượm hạt bồ đề
Tôi về miền an trú. Lượm hạt nắng bồ đề. Năm dài trong trần thế. Bụi hồng trần lê thê.. Tôi về miền an trú. Chim lạ hát lời kinh. Vang vọng trong tiềm thức. Lời ai nhắn nhủ mình.. Từ nắng sớm bình minh. Cho đến chiều cuối hạ. Nghe bước đời vội vã. Nên tìm an trong ý kinh.. Hiểu nghiệp duyên buông xả. Là dọn trước cho mình. Con đường về bến giác. Chim lạ hót lời...