nhạc Nguyễn Tuấn, thơ Phạm Thiên Thư
Guốc tía
Con đường hoàng hoa. Em mang hài lục. Con đường bạch cúc. Em mang hài hồng.. Con đường sầu đông. Em mang guốc tía. Anh ngồi thấm thía. Cội sầu trổ bông.. Em qua dòng sông. Áo em màu trăng. Em qua đồi vắng. Áo tím sim buồn.. Có đôi lời chim. Rơi vào suối tóc. Mắt em độc mộc. Buông nhẹ con thuyền.. Lòng anh băng nguyên. Tình em mong manh. Em là hoa chúa. Anh là rừng xanh..
Độc huyền
Khép mắt ta nhìn em. Thấy em thật diễm lệ. Đứng trên ngàn sóng bể. Trấn át ngàn phong ba.. Mở mắt ta nhìn ra. Thấy em là nốt nhạc. Trên dây tình ngơ ngác. Em là một điểm âm.. Em nạm vàng chữ tâm. Trên nền đêm biêng biếc. Em là con cá diếc. Trong tim ta dòng sông.. Ẩn trong sợ tơ đồng. Em ngân từng cung điệu. Năm ngón hồng kỳ diệu. Anh rung thành tiếng tim..
Đôi mắt thuyền độc mộc
Buổi chiều vàng như thóc. Gạt xuống từng khe xanh. Đôi mắt nàng long lanh. Chút nồng nàn nắng quái.. Ta nghe hồn tê dại. Những sợi tình vây quanh. Ta nghe hồn tê dại. Những sợi tình vây quanh.. Nắng chiều như hoa chanh. Lung linh từng sợi tóc. Mắt em thuyền độc mộc. Chèo lướt trong hồn ta.. Khung trời tím hoa cà. Hắt hiu từng nỗi nhớ. Ta trở thành con nợ. Khất những lời thiên thu..
Bùi Giáng bốn mùa
Ta thấy anh là con đế điên. Bao tháng năm hát giữa thanh thiên. Trời vào xuân hoa lá vương đầy sách. Anh ném thơ ca xuống võng thiền.. Ta thấy anh là con dế què. Suốt mùa hạ thẫm hát im nghe. Anh chưa nhảy khỏi bờ nhân ngã. Lại ném tồn sinh tím vỉa hè.. Ta thấy anh là dế sương mù. Hát ca ầm ĩ suốt mùa thu. Anh mơ mồ cỏ đêm xòe nguyệt. Vang chuỗi...
Em về tịch mịch
1. Chiều ngồi bên song cửa. Trông cội hoa ngày xưa. Đóa bụt hồng thiên cổ. Bay trong chiều lưa thưa.. Chiều ngồi bên song cửa. Ngắm cội hoa ngày xưa. Nhớ chiều đưa tóc rũ. Áo em nhòa bụi mưa.. ĐK:. Hoa chiều nay lại nở. Em chiều nay lại về. Tà áo nào bỡ ngỡ. Cánh hoa nào lê thê.. Bông hoa nở trong ta. Thấy em về cổ tích. Em đi về tịch mịch. Nhớ ngày trao...