nhạc Nguyễn Quốc Khanh, thơ Phạm Thị Minh Hưng
Từ độ anh đi
Em ở trời Đông nhớ trời Tây. Một đời trông ngóng bóng mây bay. Từ độ anh đi tình giông tố. Hồn em tan tác ước mơ phai.. Thuở ấy tình chia ly ngỡ ngàng. Còn đâu ôi giấc mộng hoa tàn. Cầm tay nước sầu ly hận. Tiễn bước anh tình ta nát tan.. Em như đứng lại cuối dòng sông. Mịt mù mây phủ tình hư không. Dòng nước lững lờ trôi lãng đãng. Tình bơ vơ nước...