nhạc Nguyễn Quốc Khanh, thơ Phạm Thị Cúc Vàng
Ru đôi vai xuân
Ngủ đi ngủ đi đôi vai. Sao dưng trở giấc đêm dài qua đông. Ngủ đi ngủ đi vai mong. Sao dưng trở giấc xuân hồng gọi tên. Ngủ đi vai em hồn nhiên. Để nhẹ hẩng gánh muộn phiền bao lâu. Ngủ đi vai em thâm sâu. Nửa đời nặng quất mưa ngâu rã rời. Ngủ đi em dầu tả tơi. Đêm xuân vẫn nhoẻn môi cười hân hoan. Ngủ đi vai choàng đa đoan. Quên bao thổn thức...