nhạc Nguyễn Phú Yên, thơ Tạ Nghi Lễ
Chị ơi
Em không về kịp chị ơi. Khi mưa trắng cả một trời Quảng Trị. Cơn lũ đầu nguồn như từ thiên niên kỷ. Không dưng mà đổ xuống quê mình.. Đã bao ngày cha vẫn lặng thinh. Em cứ vô ra lệ nhòa mắt ướt. Bên ngoài trời chỉ một màu mây nước. Ở nơi mô như đất quê mình.. Ơ chuyện tình ngày xưa ướt đẫm bờ mi. Ai xui khiến chi Thủy Tinh tìm bắt chị. Chú Út...
Gửi Huế thân yêu
Lâu rồi xa quê mẹ miền Trung nắng cát vàng. Tiếng ru hời xứ Huế một thời mãi âm vang. Đường đời con xuôi ngược xa xôi chưa kịp về. Hẹn hò cùng sông nước một ngày về thăm quê. Nhủ thầm chưa vội nói nghe tin xót xa lòng. Bão tràn về khắp lối lụt trắng bờ mênh mông. Biết bao mùa mưa nắng cây lúa chẳng trổ đòng. Cơm thay bằng khoai sắn mẹ nước mắt lưng tròng..