nhạc Nguyễn Phú Yên, thơ Quảng Ngôn Lê Ngữ
Phan Thiết tôi thương
Phan Thiết bây giờ không còn cánh vông rơi. Đỏ một góc đường từng lê chân bước. Từng chiều ngắm én về bên tháp nước. Ngắm con thuyền ai thả lưới trên sông. Phan Thiết bây giờ đường dọc đường ngang. Đi tìm nhà em lối xưa lạc ngõ. Con đường Nguyễn Hoàng đang mùa phượng nở. Giữa sân trường mơ áo trắng em bay. Phan Thiết tôi thương tha thiết là đây. Thương những cơn mưa hồn nhiên thuở...