nhạc Nguyễn Ngọc Thiện, thơ Nguyễn Thái Dương
Cây điệp vàng
Cây điệp vàng trước nhà em mỗi tối. Sắc hoa vàng rụng xuống kín chân tôi. Không hò hẹn sao tôi còn mãi đợi. Ðứng lơ ngơ lóng ngóng dưới hiên đời.. Khung cửa sổ dịu dàng mở lối. Ngọn đèn khuya lặng lẽ bóng em ngồi. Tóc em xõa xuống đôi bờ vai nhỏ. Dòng thác nào cuộn chảy giữa lòng tôi.. Cây rơi vãi, lòng tôi không rơi vãi. Chỉ lặng thầm nở một nụ tình si. Em...


