nhạc Nguyễn Đình Phùng, thơ Nguyệt Trầm

  • Một giấc đời xưa thôi đã mất

    Một giấc đời xưa thôi đã mất. Tự thú vàng úa buổi xa người. Một giấc mộng du buồn hiu hắt. Từ đêm vụn vỡ bước chân người.. Sông xưa quên chảy về bến cũ. Thuyền bỏ không xuôi dải sông chờ. Chiếc lá vô tình loan bóng nước. Cây đời lướt thướt hạt mưa thưa.. Rồi những nhánh sông. Rồi những nhánh sông. Có trôi về biển cả. Ta tìm nhau tình mất tuổi thơ ngây. Hạnh phúc buồn...

  • Gửi chút tình vương

    Còn nhớ hay quên những chiều ngóng đợi. Chờ tiếng chân xưa đem tình đến tìm nhau. Tình nắm trong tay mà tình sao vời vợi. Hồn đắm trong hồn mà hồn vẫn hồn đau.. Mai em đi rồi một mình anh ở lại. Gượng chút môi cười khi nắng chiếu hoàng hôn. Nắng đưa em về theo tình chói lọi. Đốt tan ngọn tình lửa cháy vàng son.. Đời héo hon không? Khi tình không còn nữa. Bước đời...

  • Dù mai sẽ chiều rơi

    Ơn nhau từng khóe môi cười. Ơn nhau từng mắt bồi hồi gửi trao. Ơn mùa hạnh ngộ xôn xao. Ơn tình tri kỷ ngọt ngào tháng năm.. Ơn tay nhắn nhủ ân cần. Ơn vai sưởi ấm mảnh hồn lãng du. Ơn khúc hát ơn lời ru. Ơn nguồn chữ chảy mùa thơ hương nồng.. Ơn thuyền neo lại bến sông. Ơn rong rêu sóng vỗ lòng biển xa. Ơn đời ơn người ơn ta. Ơn trăm năm đất...

  • Khúc buồn xanh

    Buồn xanh quán vắng. Vách gió lùa. Chao bóng chờ ai tới. Định mệnh sầu mang mang.. Khúc xanh nhạc buồn. Vờn lây lất. Người bỏ đi.. Trong chiều mưa lạnh. Dắt về đâu?. Lấp lóa nẻo thiên đường. Dấu môi hờn.. Héo hắt nụ cười ăn năn. Không gian sũng nỗi buồn trống vắng. Ánh mắt miệt mài xoáy vòng ký ức. Thì thầm từ đáy vực thời gian.. Những con đường tóc đổ ngoằn ngoèo hun hút. Bàn...

  • Mưa xuân

    Gió đưa xuân về. Mưa tràn sân vắng. Ơi em vạt nắng. Trốn vào cơn mê.. Mưa rơi tóc ướt. Mưa rơi mắt ướt. Mưa rơi tình ơi. Lụa thương vai ướt. Tình ơi tình ơi.. Này đây chăn ấm. Này đây gối thơm. Mời em nhung gấm. Mời em vàng son.. Tay ôm xin mở. Môi hôn xin nồng. Lời êm xin ngỏ. Em ơi em ơi.. Em xưa qua cầu. Mưa rơi giọt mềm. Em nay bên lầu.

  • Biệt khúc

    Mặt trời hoang dã. Trái đất buồn tênh. Sông đời nghiêng ngả. Thuyền đời chông chênh.. Cây khô ngủ gục. Tương tư cỏ nhàu. Hoa sầu biệt khúc. Lá buốt lời đau.. Tình không có lỗi. Sao em băn khoăn. Tình không là tội. Sao em ăn năn. Trái tim khánh ngân.. Vọng hồn tri âm. Kinh vang vực thẳm. Tình ngồi trầm ngâm.. Đường xa hun hút. Nẻo về mưa giăng. Dây đời trói buộc. Gánh hờn trăm năm..

  • Âm vọng

    Một dòng sông buồn đã gửi. Cánh bèo dạt bến long đong. Chỉ cần một nơi ẩn trú. Dung thân trong góc đời riêng. Ru mùa võ vàng giấc ngủ. Quán người có võng thụy miên.. Thu phai mấy độ từ đó. Mưa rơi một cõi đi về. Trăm năm tri kỷ tình cũ. Nhớ nhung âm vọng ý xưa.. Cho tôi một phòng bóng tối. Cho tôi một gối sầu rơi. Cho tôi một giường bối rối. Cho tôi...

  • Mắt xưa

    Muốn nhớ nhưng còn gì để nhớ. Tìm quên quên cũng đã lửng lơ. Người đi thu tàn theo lá đỏ. Phố xưa lạ chưa ghé bao giờ.. Một thoáng mắt nhìn bao giao động. Tìm khóe môi ngoan dấu tình buồn. Vòng tay ôm kín trời gió lộng. Mộng biếc hư không đã ngập hồn.. Còn đâu hương cũ. Còn đâu mắt xưa. Còn đâu giấc ngủ. Còn đâu tình đưa.. Chỉ còn hôm nay dòng lệ úa. Nỗi...

  • Dấu xưa

    Em đi ngang qua mùa xuân. Thấy một dòng sông đang ngủ. Nụ hoa nghiêng lời tình tự. Hạt mưa sao ướt môi em.. Em đi ngang qua hạ nồng. Thấy một đóa hồng đang say. Nắng lụa vàng lay cánh bướm. Ru tình rực lửa hương bay.. Ngang qua hồn thơ vỡ. Em nhóm chút lửa hồng. Ngang qua đời chao đổ. Em nghiêng lòng viển vông.. Mùa thu đã đến trong em. Vòm cây xôn xao lá gọi.