nhạc Nguyễn Đình Hòa, thơ Hồ Dzếnh
Mùa mưa xưa
Mùa mưa nào năm xưa. Mái nhà vang tiếng mưa. Gió tung đầu ngọn mít. Gió đưa thân cánh dừa.. Đưa em về dưới mưa. Sân nhà đầy bong bóng. Đôi tâm hồn dệt mộng. Mơ duyên tình về sau. Xây cuộc tình bền lâu.. Bỗng trời buồn thôi mưa. Đâu bóng người yêu cũ. Tơ duyên đã sang mùa. Người xưa vội sang sông. Vỡ tan bao giấc mộng. Đêm nghe lòng đổ mưa.. Tìm đâu bóng người xưa.
Trưa vắng
1. Lòng luôn nhớ mái trường xưa nho nhỏ. Vách vôi xanh bờ cỏ tươi non. Đã lâu vẫn nhớ sân trường. Chân đi nghe động tới hồn ngây thơ.. 2. Lòng rộn rã những giờ chơi tan học. Nhịp cười say trong mắt trên môi. Ban trưa hai đứa vui đùa. Ném đôi chim nhỏ bắt đuôi chuồn chuồn.. ĐK:. Ôi vui quá sân trường vui nhộn nhịp. Trang sách đầu chép những mộng mơ. Ngả mình dưới bóng...
Trong nắng trưa
Ngày ấy lòng tôi có ngờ đâu. Đã dâng em hết buổi xuân đầu. Trời xưa huyễn lộng màu hoa nắng. Thoang thoáng thơ vàng len ý đau.. Tôi là đứa bé ngủ trong nôi. Bừng tỉnh khi nghe mộng vẳng lời. Đất chợt thêu hoa tôi vội lớn. Mong tìm lứa bạn sánh duyên đôi.. Tôi vào đời đã đến từ ngõ xưa. Buồn vui theo tháng năm đong đưa. Đời người như thuyền trôi trên sóng. Xuôi ngược...
Trở lại
Trời trong đến nỗi không mây. Cây im đến nỗi bóng đầy mặt sân. Tôi về giữa xứ bâng khuâng. Vang câu lục bát trỗi vần nhớ xưa.. Nắng vàng đứng bóng ban trưa. Không gian vắng vẻ lòng buồn bơ vơ. Lặng nhìn lớp bí hàng dưa. Vẳng nghe dấu cũ hồn đau lòng sầu.. Bao mộng đời xây giữa nhân gian. Một căn nhà nhỏ mấy giàn trầu cau. Ước mơ sao đẹp mối duyên đầu. Niềm vui...
Duyên ý
Trời trong hoa lá xanh tươi. Êm êm gió nhẹ mây chiều đổ mưa. Hỏi người tôi nói gì chưa. Tôi đang sắp nói hay vừa nói ra.. Trời đừng đơm búp nở hoa. Hương thơm bay mất tôi xa mãi người. Cho tôi thoáng cảm mùi hương. Tình duyên vui thắm cung đàn nhẹ ru.. Tôi chẳng mong chọn nắng cầu mưa. Yêu ai thương nhớ sớm khuya trưa chiều. Tôi vẫn yêu như nắng cây reo. Chim bay...