nhạc Nguyễn Hoàng Đô, thơ Hồng Hoa

  • Mẹ là vầng trăng sáng

    1. Khi lá thu bên thềm rơi. Chạnh lòng con nhớ thương mẹ. Theo tháng năm tóc mẹ phai. Xuân đi qua không chờ ai.. Khi bóng đêm đã chìm sâu. Giọt nước mắt mới tuôn trào. Thương lũ con thơ mồ côi cha. Tuổi xuân mẹ đã qua rồi.. ĐK:. Mẹ hiền yêu dấu hỡi. Mẹ là dòng sông xanh mát. Thương con không sánh với non cao. Biển sâu không sánh công lao mẹ. Làm sao con đáp...