nhạc Ngọc Thế, thơ Thi Hạnh
Vẫn là của nhau thôi
Em về ngang gác vắng. Thấy anh bâng quơ cười. Dường như anh đang nếm. Một vài cánh thơ rơi?. Thơ em sẽ là mây. Mùa sang giăng giăng nhớ. Rơi xuống giữa chiều nay. Cùng anh chung nhịp thở. Thơ em sẽ là gió. Chân trời mải miết bay. Vì nhau xin giữ lại. Hơi ấm của vòng tay. Thơ em sẽ là nắng. Nắng ươm cánh môi cười. Để dù sông cách núi. Vẫn là của nhau thôi.

