nhạc Ngô Trần Nguyễn, thơ Xuân Quỳnh
Hoa tường vi
Trắng với hồng và tim tím nhạt. Tựa màu mây phiêu lãng cuối trời xa. Hoa tường vi như thực như mơ. Cùng tôi sống suốt một thời trẻ dại.. Vóc nhỏ nhắn trước tầm gió thổi. Tôi hiểu điều trăm lá nói lao xao. Ngày mưa bụi khắp nẻo đường vừa tạnh. Những cụm hồng, cụm tím lẫn màu xanh.. Tôi đã qua thác ghềnh đá núi. Qua thời gian tóc sợi màu mưa. Tôi vẫn nhớ màu mây...