nhạc Ngô Trần Nguyễn, thơ Vũ Ngọc Giao
Đời chỉ là mộng mị
Hơn mười năm ta sống đời khinh bạc. Rất ngông nghênh dù túi đã cạn khô. Hơn mười năm ta hóa thân trôi dạt. Sáng vỉa hè, đêm ngủ trọ ngàn sao.. Hơn mười năm thắp sáng nỗi muộn phiền. Bằng thơ ca cũng như men rượu cay. Hơn mười năm ta đã sống điên dại. Giữa dòng đời như đã lời trối trăn.. Mai lỡ nhớ xin em đừng khóc nuối. Giữa bụi hồng lạc một dấu chim đi.