nhạc Ngô Trần Nguyễn, thơ Trần Huy Phương

  • Dựa vai anh mà khóc

    Có cành hoa nào mà không tàn úa?. Có hạnh phúc nào mà chẳng hư hao?. Có tình yêu nào mà không dỗi hờn?. Có đôi môi nào mà không héo tàn?. Đón nhận con tàu buồn em chờ đêm. Những chiều em sầu, lòng thấy đơn côi. Đón nhận con tàu nặng dáng em gầy. Sân ga mãi là tàu đến và đi.. Em không bao giờ lẻ loi cô độc. Em luôn có bờ vai anh để khóc.