nhạc Ngô Trần Nguyễn, thơ Lê Văn Tất

  • Mỗi một chiều thu

    1. Tôi đắp trong tim một nấm mồ. Khi buồn tôi tưới mấy vần thơ. Chiều chiều tôi đứng bên bờ vắng. Ngắm dải Trường Giang nước buông trôi.. 2. Tôi biết yêu đương đã lỡ rồi. Như dòng sông chảy lẻ làm đôi. Nhạn sầu lẻ bóng bên chiều vắng. Buông tiếng sầu thương suốt một đời.. ĐK:. Ngày lại ngày qua. Một đời xa vắng bặt tin ai cô nhân. Tình thôi nát tan. Thơ sầu vương vấn...