nhạc Ngô Thụy Miên, thơ Phạm Duy Quang

  • Tình khúc buồn

    1. Em như một nụ hồng cầu mong chẳng lạnh lùng. Em như một ngày mộng, mà ta hằng ngại ngùng. Sẽ ru ta niềm nhớ, một ngày thoáng mây đưa. Chuyện tình đã như mơ. Em như giọt rượu nồng dìu ta vào cuộc mộng. Em như vạt lụa đào, quyện ta lời thì thào. Sẽ qua đi ngày tháng tình rồi cũng xa xưa. Buồn.. ĐK: Cuộc tình ngỡ đã xa xưa đã xanh xao tự thuở nào.