nhạc Ngô Thụy Miên, thơ Nguyên Sa
Áo lụa Hà Đông
1. Nắng Sài Gòn anh đi mà chợt mát. Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông. Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng. Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng. ĐK:. Anh vẫn nhớ em ngồi đây tóc ngắn. Mà mùa Thu dài lắm ở chung quanh. Linh hồn anh vội vã vẽ chân dung. Bay vội vã vào trong hồn mở cửa. Em chợt đến, chợt đi, anh vẫn biết. Trời chợt mưa, chợt nắng chẳng...
Paris có gì lạ không em
1. Paris có gì lạ không em?. Mai anh về em có còn ngoan. Mùa xuân hoa lá vương đầy ngõ. Em có tìm anh trong cánh chim.. 2. Paris có gì lạ không em?. Mai anh về giữa bến sông Seine. Anh về giữa một dòng sông trắng. Là áo sương mù hay áo em.. ĐK:. Anh sẽ cầm lấy đôi bàn tay. Tóc em anh sẽ gọi là mây. Ngày sau hai đứa mình xa cách. Anh vẫn...
Tuổi mười ba
Trời hôm nay mưa nhiều hay rất nắng. Mưa tôi trả về bong bóng vỡ đầy tay. Trời nắng ngạt ngào tôi ở lại đây. Như một lần hiên nhà nàng dịu sáng.. Trời hôm ấy mười lăm hay mười tám. Tuổi của nàng tôi nhớ chỉ mười ba. Tôi phải van lơn ngoan nhé đừng ngờ. Tôi phải van lơn ngoan nhé đừng ngờ.. Áo nàng vàng anh về yêu hoa cúc. Áo nàng xanh anh mến lá sân...
Người em sáng trong cô độc
Tay anh dài sao em không gối mộng. Thơ anh say sao chẳng uống cho đầy. Mắt thuyền trôi anh chèo cả hai tay. Sao chẳng ngự cho hồn anh xuống nhạc. Em chói sáng trong tình anh cô độc. Cả cuộc đời xao động chợt hao đi. Gót kiều thơm chuyển bước bút thần run. Chờ em đến tuổi trời anh đốt lửa. Tay anh dài sao em không gối mộng. Những lời êm bầy biện với linh hồn.