nhạc Ngô Thụy Miên, thơ Dương Văn Thiệt
Tóc xưa
1. Ngày nào nhặt tóc quanh đây. Sợi nằm bên gối sợi bay ra vườn. Sợi dài buộc mối yêu thương. Sợi ngắn cột lấy nỗi buồn xa quê. Mượt mà một thuở tóc thề. Gió lùa qua tóc mân mê vai mềm. Sợi nào đánh rớt bên thềm. Nhặt về chờ tối ru đêm giấc nồng. ĐK: Sợi nào sáng gội chiều hong. Gió đưa hương tóc qua song cửa mành. Lạc vào ngõ vắng nhà anh. Quen người...