nhạc Mộng Lan, thơ Thanh Trí Cao
Vi trần
Bay đi đến từ đâu, là gì của ngàn sau. Giọt nắng vờn ánh sáng, vi trần vút trên cao. Bay đi đến từ đâu, ở đây có bao lâu. Cuộc đời là như thế, ngủ vùi trên hạt châu. Thời gian đã đi qua, đền đài và cỏ hoa. Con người và muôn vật, đến rồi lại cách xa. Đi theo gió mười phương, bềnh bồng trong sắc hương. Lung linh trong giọt nắng, nơi nào là quê hương.