nhạc Minh Trường, thơ Bích Lan - năm: 2022
Khóc vết đau xưa
Tàn tro nào lạnh buốt qua đây. Hai tay ta mang tình cuồng dại. Có phải lòng đã chết trăm năm. Giá băng hồn trên những thương đau. Chiều đông tàn hoá kiếp tương tư. Ta cô đơn trong từng phím đời. Nỗi sầu nào gặm nhấm thân ta. Đưa linh hồn về trong xót xa. ĐK: Gọi tên người giữa cõi mơ hoa. Men tình nào phôi pha thuở ấy. Ta còn đây đá cuội lặng câm. Nghe giọt...
Về chốn xưa
Về thôi với nhánh sông quê. Nghe lại câu hát vỗ về tháng năm. Lời ru mẹ đã ươm mầm. Từ hương lúa chín lặng thầm à ơi. Có con cò trắng chơi vơi. Chở tình mẹ với một đời gió sưong. Về thôi mảnh đất quê hương. Mà nghe từ đất lời thương cha hiền. Nắng đâu khô hạn triền miên. Trút lên khó nhọc ưu phiền phần cha. Trăm năm đất vẫn trổ hoa. Từ trong rát bỏng...
Quên hết niềm đau
1. Xin một lần xoá dấu yêu xưa. Nghe dâng lên lòng mắt nhạt nhoà. Giọt lệ nào cay đắng trôi qua. Cuộc tình sầu vội vút bay xa. 2. Xin một lần quên hết đam mê. Bỏ lại đây với những hẹn thề. Người đã về qua chốn hoang vu. Dấu chân buồn sỏi đá còn lưu. ĐK: Ta nghe như tinh tú nhiệm màu. Đêm yêu thương đêm đã úa nhàu. Bàn tay nào có nắm tay nhau.
Đã một lần tan vỡ
Đã một lần nghe tình trong băng giá. Tưởng ngàn năm sẽ là chết yêu thương. Vẫn đâu đây chất ngất cả linh hồn. Hoang vu nào chôn được niềm nhung nhớ. Đã một lần tâm hồn khép từ dạo đó. Hình bóng ấy bờ vai nhỏ buông lơi. Nắng theo ai mà nắng vẫn đứng đợi. Một hình hài hoang phế với tương tư. ĐK:. Người đã xa mấy nẻo khuất sương mù. Trăm năm cũ bơ vơ miền...
Tình thiên thu (Tình mãi thiên thu)
1. Trăm năm cũ đã qua miền xưa ấy. Để vạn ngày ta nhung nhớ nào nguôi. Phố hoang vu theo ai về cuối trời. Tiễn đưa chiều vàng cánh lá thu rơi. 2. Xin một lần ngàn sau vẫn mãi đợi. Người có về ru giấc mộng ngàn khơi. Dấu hài vương nỗi niềm đau của gió. Giọt buồn nào có xoá vết tương tư. ĐK: Đã một lần khép lại giấc mơ hoang. Ta nghe như trái ngang...