nhạc Minh Trường, thơ Bạch Đằng Giang - năm: 2024

  • Tàn đêm

    1. Tàn đêm hay mộng tình xa. Dòng dư lệ đắng nhạt nhoà trên môi. Lá rơi hay cuộc tình rơi. Tình xưa xe sắt lời nào chua cay. 2. Tàn Đêm ôi mộng còn say. Ký ức đâu đã nhạt phai tháng ngày. Người đi mưa gió trăng đầy. Sầu dâng lên những mùa phai mắt sầu. ĐK: Tàn đêm gãy mất nhịp cầu. Dư hương còn đọng mưa ngâu mấy mùa. Bờ môi thơm giọt tình xưa. Ăn...

  • Rêu phong đời nhau

    Em hát lời rêu phong. Cho ứa lòng lệ đá. Anh uống từng lời ca. Trên môi nồng em đó. Em hát lời rêu phong. Bên hiên đời xa vắng. Bao giờ ta có nhau. Cùng sẽ chia giọt đắng. Đôi khi ta như đá. Rêu phong phủ đời nhau. Thời gian như nhát chém. Ai bảo đá không đau. Hãy yêu đi em nhé. Đời là kiếp phù du. Gục đầu vào ngực mộng. Ôm mối tình thiên thu.

  • Mộng lâu đài cát

    1. Em nhặt từng hạt cát. Xây lâu đài yêu đương. Chắp tay xin giông tố. Đừng nỗi cơn vô thường. Từ anh về viễn xứ. Cuộc tình nào dỡ dang. Ôi lâu đài trên cát. Ngọn sóng nào xóa tan. ĐK: Em nhặt nỗi hiu quạnh. Xây tòa thành cô đơn. Một khi em đánh mất. Niềm tin trong tâm hồn. Tình ta như giấc mộng. Đẹp như giọt băng đăng. Mộng chỉ là hư ảo. Băng giá nào...

  • Khóc lần cuối đi em

    Đêm thật dài như là sợi nhớ. Từ em cách biệt mấy phương trời. Đèn khuya cúi đầu như sám hối. Sầu nào dâng lên nghe chơi vơi. Đêm thật dài như là tri kỷ. Mắt lệ khóc người hay sương rơi. Kiếp này có duyên mà không nợ. Trách hờn chi nhau hởi người ơi. Ảo ảnh đành chôn vùi năm tháng. Mộng tan đành nói câu ly biệt. Khóc đi em một lần sau cuối. Ngày mai đôi...

  • Khóc lần cuối đi em

    Đêm thật dài như là sợi nhớ. Từ em cách biệt mấy phương trời. Đèn khuya cúi đầu như sám hối. Sầu nào dâng lên nghe chơi vơi. Đêm thật dài như là tri kỷ. Mắt lệ khóc người hay sương rơi. Kiếp này có duyên mà không nợ. Trách hờn chi nhau hởi người ơi. Ảo ảnh đành chôn vùi năm tháng. Mộng tan đành nói câu ly biệt. Khóc đi em một lần sau cuối. Ngày mai đôi...

  • Lòng anh có nắng

    Khi lòng anh có nắng. Đâu ngại gì đêm đông. Trong lòng anh có em. Đâu ngại gì xa cách. Ngoài phố trời đang mưa phùn. Lạnh qua từng hơi thở. Xa em mấy canh giờ. Mà tưởng chừng dang dở. Con đường Kỉ niệm đó. Bóng đổ dài lê thê. Những bức tranh như bật khóc. Trách em quên lối về. Anh lấy máu tim mình. Thổi hồn lên đầu cọ. Anh gom nắng chân thành. Vẽ cuộc tình...