nhạc Minh Huề, thơ Trần Bá Cao

  • Mùa xuân

    Qua mùa đông lạnh lẽo. Tuyết rơi trắng núi đồi. Nay trên khắp mọi nẻo. Đào nở khắp nơi nơi.. Màu hoa như màu tuyết. Uống đẫm giọt sương mai. Thiên nhiên vung ngọn viết. Vẽ những nét tuyệt vời.. Một mùa xuân lại đến. Giữa mênh mông đất trời. Tôi và hoa đã hẹn. Bên nhau cùng rong chơi.. Tôi yêu cành hoa trắng. Như áo em ngày nào. Tình yêu là mật đắng. Và cũng thật ngọt ngào..

  • Rồi thì…

    Rồi thì xuân cũng đến. Rồi thì hoa đào nở. Rồi thì trong hơi thở. Có chút gió mong manh.. Rồi thì lá lại xanh. Rồi thì trong mắt biếc. Có muôn vàn nuối tiếc. Của ngày tháng xa xưa.. Rồi thì... trời ngưng mưa. Tuyết không còn rơi nữa. Phố chờ em từ bữa. Khi nắng ấm vừa lên.. Rồi khi phố lên đèn. Ta một mình ngơ ngẩn. Hai năm tình lận đận. Người đừng vội quên nhau!.