nhạc Lưu Thành, thơ Trần Đức Lập

  • Thơ tôi

    1. Thơ tôi như tiếng thở dài. Bên chiều không nắng rơi vài hạt mưa. Thơ tôi như giấc ngủ trưa. Thiên thần xếp cánh ngủ mơ lưng trời. 2. Thơ tôi đau khổ phận người. Bên ngày tháng quạnh giữa đời mênh mông. Thơ tôi có lúc trống không. Rơi từ ngộ chấp về trong cội nguồn. Chorus :. Thơ tôi từng giọt vô thường. Chút tình lãng đãng trong vườn Xuân em. Thơ tôi bình dị như đêm.

  • Giọt chiều

    1. Ta đi qua mùa hạ vàng trên đồi cánh nâu. Bước chân ngỡ ngàng lướt trên từng giọt trời ngâu. Em từ thuở nọ về theo con gió mùa Thu. Rơi trên đỉnh sầu, nỗi buồn chạm xuống miền nhau. 2. Giấu đi cuộc đời nép mình trong giọt sương cỏ. Long lanh mắt cười khép vào mi lá bâng quơ. Đôi chim sẻ lạnh rúc đầu trong cánh trú mưa. Nơi còn đợi mái nhà hạnh phúc đơn...

  • Tình chiều

    1. Ta đi qua chiều Hạ, Hạ vàng trên đồi cánh nâu. Bước chân ngỡ ngàng lướt trên từng giọt trời ngâu. Em từ thuở nọ về theo con gió mùa Thu. Rơi trên đỉnh sầu, nỗi buồn chạm xuống miền nhau. 2. Giấu đi cuộc đời nép mình trong giọt sương cỏ. Long lanh mắt cười khép vào mi lá bâng quơ. Đôi chim sẻ lạnh rúc đầu trong cánh trú mưa. Nơi còn đợi mái nhà hạnh phúc...

  • Thơ tôi

    1. Thơ tôi như tiếng thở dài. Bên chiều không nắng rơi vài hạt mưa. Thơ tôi như giấc ngủ trưa. Thiên thần xếp cánh ngủ mơ lưng trời. 2. Thơ tôi đau khổ phận người. Bên ngày tháng quạnh giữa đời mênh mông. Thơ tôi có lúc trống không. Rơi từ ngộ chấp về trong cội nguồn. Chorus :. Thơ tôi từng giọt vô thường. Chút tình lãng đãng trong vườn Xuân em. Thơ tôi bình dị như đêm.