nhạc Lê Uyên Phương, thơ Hoàng Ngọc Ẩn

  • Ta vẫn còn sầu

    Chiều chưa đi lòng nghe mê mệt. Dòng sông xưa thuyền đã xa bờ. Người còn nhớ tháng ngày xưa cũ. Dõi mắt nhìn ngày tháng đong đưa.. Từ xa em lòng nghe ái ngại. Từ em xa thương nhớ từng đêm. Ngày lịm chết trên vùng quang tái. Ta vẫn sầu từ thuở xa em.. Mùa chưa sang hồn nghe giá lạnh. Mùa sang chưa sau đã biệt ly. Ta vẫn đứng trên miền cô quạnh. Dõi mắt nhìn...

  • Tiếc nuối

    Hồn em lỡ tơ vương. Khung trời buồn Đà Lạt. Khung trời mờ hơi sương. Gió rừng về hiu hắt. Gió rừng về hiu hắt.. Bây chừ một mình em. Lần qua từng phố vắng. Bước chân vang âm thầm. Mà nghe từng cay đắng!. Hồn em lỡ tơ vương. Khung trời buồn Đà Lạt. Khung trời mờ hơi sương. Gió rừng về hiu hắt. Gió rừng về hiu hắt.. Con phố nào đứng đây?. Một mình em lạc lõng!.

  • Tiếc nuối

    Hồn em lỡ tơ vương. Khung trời buồn Đà Lạt. Khung trời mờ hơi sương. Gió rừng về hiu hắt. Gió rừng về hiu hắt.. Bây chừ một mình em. Lần qua từng phố vắng. Bước chân vang âm thầm. Mà nghe từng cay đắng!. Hồn em lỡ tơ vương. Khung trời buồn Đà Lạt. Khung trời mờ hơi sương. Gió rừng về hiu hắt. Gió rừng về hiu hắt.. Con phố nào đứng đây?. Một mình em lạc lõng!.

  • Sài Gòn yêu dấu

    Sài Gòn nơi ấy tang thương lắm. Gợi nhớ trong ta mấy vạn đời. Trăng ngọc, trăng say, trăng vẫn cũ. Riêng tình nghẹn suối nước khôn vơi.. Ta lặng mấy mùa thu lá úa. Nghe tình sướt mướt khóc nơi đây.. Ta nguyện cho người ấy đã đi. Thôi đừng thôi đừng tưởng nhớ mộng yêu vì. Bên chồng đừng tưởng tình ta nữa. Để rồi sầu khổ ứa vành mi. Đừng bao giờ khóc chuyện lỡ duyên. Ta...