nhạc Lăng Lập, thơ Hà Kim Linh

  • Dấu tình xưa

    Em! Ngồi xuống, ta chải dùm lối tóc. Vùng hư hao vừa rụng mấy sợi buồn. Đừng khóc nhé, lệ nào tan sầu muộn. Lỡ xuân thì úa mất buổi vàng son.. Em! Ngồi xuống, ta vẽ dùm mắt biếc. Màu long lanh che những vệt hoang sầu. Đừng khóc nhé, em ơi! từng giọt lệ. Tựa đá ngàn rơi những chỗ ta đau.. Nơi nước mắt có hờn xưa trỗi dậy. Mang oán thù gieo xuống nẻo trầm luân.