nhạc Kim Khánh, thơ T.T.Kh
Bài thơ cuối cùng
1. Giận anh không nỡ nhớ không thôi. Tôi biết làm sao được hỡi trời. Buồn nghiêm thơ thẩn hồn eo hẹp. Ai nhớ người không biết nhớ lời. 2. Từ nay anh hãy bán thơ anh. Xin để riêng tôi với một mình. Những cánh hoa lòng chừ không đẹp. Thì đem mà đổi lấy hư vinh. ĐK: Năm lại năm qua cứ muốn yên. Mà phương trời gió chẳng làm quên. Mà người vì lỡ duyên thầm kín.