nhạc Huỳnh Văn Tấn, thơ Nguyễn Ngọc Hạnh

  • Khúc ru trầm

    1. Có điều gì ẩn sâu trong tôi. Chiều đi qua hoàng hôn chậm dần. Ở nơi đây rong rêu bia đá. Ai rót vào đêm giọt lệ ly tan.. Ai rót vào tôi chén rượu tràn môi. Uống thế nào đây cho vơi nỗi buồn. Nhớ mẹ một đời nuôi ta khôn lớn. Nhớ dòng sữa ngọt lành lặn giấc mơ tôi.. Đêm cay xè đêm tràn nước mắt. Giữa đời này đâu thực đâu mơ. Con cứ mãi...

  • Hà Nội và em

    Tôi đi bên em mùa thu phố nhỏ mưa đầy. Ngõ vắng chiều trôi mùa đông ngọt Phủ Hồ Tây. Hà Nội và em góc phố ngày xưa ấy. Một chút hồn quê nơi phố xa thân quen.. Có ai ngờ một sắc trời xanh. Mà ngập tràn hồn tôi mây trắng. Cuộc đời em còn đâu tĩnh lặng. Ngọn gió đi qua lay động hồ đầy.. Đến một lần rồi ở lại nơi đây. Góc phố ngày xưa em...

  • Phơi cơn mưa lên chiều

    Phơi cơn mưa lên chiều trôi. Như tóc em bay lưng trời. Thong thả thôi không cần vội. Mưa rơi chầm chậm thôi.. Thản nhiên rơi, thản nhiên trôi qua cuộc đời. Đừng khép hoàng hôn tôi mờ mịt. Xa mờ nửa mảnh trăng treo.. Thả em mây bay về nguồn. Chân trời xa khuất mờ sương. Nơi ấy quê nhà chờ đợi. Mây trôi về phía vô thường.. Thả em mây bay về nguồn. Về đâu bến đời trầm...