nhạc Huỳnh Dũng, thơ Phạm Thị Bích Quyên
Người lạ ơi!
Người lạ ơi ! anh nhớ em nhiều lắm !. Như bầu trời, nhớ những ánh sao khuya. Như vầng trăng sáng yêu hình hài chú Cuội. Ngồi nơi gốc đa mơ tưởng chị Hằng. Như dòng sông đêm vắng yêu câu hò ân tình. Như con thuyền thương nhớ con nước vơi đầy. Người lạ ơi ! Anh vẫn muốn gọi tên em. Cho dù xa hay thật gần. Và khi hoàng hôn tắt lịm. Về nơi phía xa...