nhạc Hoàng Cầm, thơ Hoàng Ngọc Ẩn
Nỗi xám cô đơn
1. Đêm thức giấc nghe buồn lên dấy động. Hồn chơi vơi trong nỗi nhớ khôn nguôi. Sầu rụng xuống với muôn ngàn cung bậc. Chảy xuôi về miền nhung nhớ đầy vơi. 2. Người yêu hỡi! cho ta hỏi đôi lời. Gạn lọc hoài mà đục vẫn chưa trong. Nên hơn nửa kiếp giờ này vẫn bôn ba. Thuyền đà cập bến sao còn mãi lênh đênh. ĐK: Đêm lắng sâu vào hồn. Ngoài kia tiếng chim gọi đàn.
Vì ta đã lỡ yêu người
1. Trong cơn đau ta buông tiếng thở dài. Trong đêm thâu ta một mình chiếc bóng. Chiếc bóng ngã dài trong bốn bức tường câm!. Mà nghe đời hiu quạnh mà nghe lòng quạnh hiu. 2. Trong cơn đau thơ ta viết tặng người. Trong cơn mê ta gọi người yêu dấu. Mỗi hướng về đời ta vẫn thấy buồn tênh!. Đời gập ghềnh khốn khổ dưới đáy mộ thương đau. ĐK; Đừng hỏi tại sao? Hỡi người yêu...
Chuyện tình đã khép
* Mùa đông gội qua thành phố. Lần đốt tay chờ tháng năm qua. 1. Chuyện tình ngày xưa cũng đã khép rồi!. Từng đêm mặc niệm nhớ thương. Kỷ niệm buồn xưa cũng đã thắm thía buồn. Muôn đời vấn vương. 2. Nụ hôn như không muốn dứt, cứ kéo dài. Vòng tay siết chặt bờ vai. Từng ngày lang thang đây đó. Tôi vẫn hoài, vẫn miệt mài, vẫn yêu thương. ĐK: Biệt ly nào không đau xót.
Trả về anh thuở độc hành
1. Vẫn nhớ thương và mãi tiễn đưa. Nơi đây còn đọng chút hương thừa. Em chép lại từng kỷ niệm. Và trả về anh nếp sống xưa. 2. Ngày xưa hai đứa cùng cô độc. Gặp nhau chung một đường đời. Và rồi nụ hoa tình e ấp nở. Lòng dâng xao xuyến đẹp bờ môi. ĐK: Từ ấy anh quen kiếp độc hành. Ân tình nở vạn cánh thư xanh. Mắt em ôm trọn niềm nhung nhớ. Và...
Đà Lạt mù sương
1. Hồn em lỡ tơ vương. Khung trời buồn Đà Lạt. Khung trời mờ hơi sương. Gió rừng về hiu hắt. Nghe lòng chừng quặn thắt. 2. Bây chừ một mình em. Lần qua từng phố vắng. Bước chân vang âm thầm. Mà nghe chừng cay đắng. Mà nghe lòng đắng cay. ĐK: Ngày xưa ngày xưa mình chung đôi. Bây chừ bây chừ chia hai lối. Ngày xưa ngày xưa môi kề môi. Ngày xưa mình chung lối bây...
Tiếc thương
1. Em Sài Gòn đẹp nhất về đêm. Tiếng hoa rơi, nhạc lắng, mây chìm. Nét môi duyên nụ cười huyễn hoặc. Phút chốc trần gian vội lãng quên.. 2. Những con đường ngày đó còn không. Nắng mênh mông sưởi ấm cõi lòng. Tiếng guốc xưa còn gõ nhịp đều. Tà áo ai bay theo tháng ngày.. ĐK: Ta thương em tàn hơi thở cuối. Ta nhớ em trọn kiếp lưu đày. Ngày xa thành phố xanh xao nhớ.
Mưa vẫn còn rơi
Intro:. 1. Giọt mưa rớt nhanh. Từng cơn gió bay về nghe lành lạnh. Đường khuya vắng tanh. Người lữ khách vội vã đi vào hoang. Và, mưa vẫn rơi. Trời mưa mãi bao giờ thôi. Từng chiếc lá tả tơi rụng. Màu hương phấn chừ phai nhạt. Theo nắng mưa đã dạn dày!. ĐK: Dừng chân đêm nay. Mai sẽ lên đường, người hỡi!. Mưa đã rơi trong lòng tôi. Nói chi cũng muộn thôi. Bước giang hồ nổi...
Dáng yêu Ninh Kiều
1. Ai ca bài ca nghe thiết tha. Và ai nói sao lời nghe quá mặn mà. Như dòng sông ngọt lờ lững. Ngàn ánh sao thắp sáng trên cao.. 2. Ai vui đùa trông rằng đáng yêu. Và ai bước trên đường về bến Ninh Kiều. Gieo vào trong lòng nỗi nhớ. Đẹp như trăm ngàn cung thương chiều.. ĐK:. Tình sầu lên man mác gió sương. Chờ một lời ai chưa nói. Cho cõi lòng bớt lạnh trong...
Ga chiều tiễn đưa
Tàu đi mờ dần trong sương. Để cô đơn ga chiều vấn vương. Lệ buồn nhìn theo chân anh. Dấu hoang {E7] vu dâng ngập tím hồn.. Tình nào tình không ly tan. Đưa tiễn nhau khi Đông vừa sang. Nghe giá băng ngập hồn hoang. Bước vu vơ về còn mơ.. Anh đi rồi! con phố tiêu điều. Anh đi rồi! để nhớ thương nhiều. Anh đi rồi! đã đi thật rồi.. Biết đâu tìm ánh mắt vui buồn.
Lệ đẫm xuân thì
Intro: ----. Gió thu lạnh đầy. Đường khuya sương xuống bờ vai gầy. Ngồi đây thiếu một vòng tay. Đầy vơi mắt cay. Thế nhân đắm chìm. Nẻo xưa im lìm. Tìm đâu phút êm đềm. Ta uống say cho môi mềm. Em nay về đâu?. Để thương nhớ chất thật đầy. Mây trôi về đâu?. Để hồn anh bay cùng gió. Ai hát khúc ca biệt ly?. Nghe réo rắc cung sầu bi. Đêm tiễn nhau đi còn chi.
Ngàn năm vẫn là thương nhớ
Người yêu dấu, niềm đau này ai có thấu. Những đêm thâu sầu lên mí mắt. Riêng tình nghẽn suối nước khôn vơi. Quỳ bên gốc liễu, nhìn vầng trăng đã chết. Ta lặng mây mùa buồn lá úa. Thương tình nước mắt rơi, rơi nơi này.. Ta mong sao cho người ta yêu ấy. Đã đi, thôi đừng luyến tiếc mà chi. Về bên trời đừng mơ tưởng tình ta. Thời gian sẽ qua đi, đừng để lệ úa...
Lạc một dòng sông
Xưa tìm nhau dưới mưa. Đưa về nơi bến mơ. Con đường hai chúng ta. Thường chung bước đôi. Giờ này sao lạc lối.. Em về đâu hỡi em?. Để một trời đớn đau. Sao vội vã bước đi?. Không nói năng chi dù là lời biệt ly.. Nhớ chủ nhật đi lễ. Anh đứng bên giáo đường. Em quỳ dưới chân Chúa. Khấn nguyện cho đôi ta thành duyên. Chúa mỉm cười không nói. Con biết con có tội.