Nhạc Hoa - Lời Việt: Danh Tuấn Trung
Lệ xa quê (Bất vị hiệp – Bù wèi xiá – 不谓侠)
Intro: ---. 1. Cha mẹ ơi xuân này con không về, một mùa xuân nữa con xa làng quê. Ai cũng vui, riêng mình con tái tê, gió sương bao năm đời con nay vẫn thế. Làm xa xứ, bao khổ nhục! Nhưng lòng con cố chẳng cho ngã gục. Bởi nhà ta đang bấp bênh, gắng cày vươn lên đích đến!. 2. Xa làng quê đi tìm nơi hoa lệ, vậy mà hoa có đâu chỉ lệ rơi. Cơm...
Quán tạm nhân sinh
1. Chốn hồng trần cũng giống như quán tạm nương. Mình là những lữ khách ghé qua, có chi sầu vương. Lợi danh kia thấy đó có đây, mất ai nào hay, trả vay luân hồi. Nhân thế ơi buông tham sân si xuống đi để không sầu bi. 2. Dối trời Phật, dối thế nhân, dối sao được tâm. Đời trả vay, nếu sống thẳng ngay, ngủ ngon từng giây. Phật hay ma, chỉ có chính ta, chính ta...
Lòng người khó đoán
Anh em không cần đông lắm. Nhưng luôn chơi thật lương tâm. Khi nguy nan vẫn luôn hỏi thăm. Còn hơn đệ huynh nhiều hơn cả trăm. Ngỡ thân nhau, ngờ đâu chờ sơ hở đâm. Sa cơ đi bạn sẽ thấm. Ai bên ta thật hay thâm. Ai tâm ma miệng môi lá hoa. Ngoài thân dạ vâng cười nói thiết tha. Nhưng bên trong lại tranh thiệt hơn ghét ta. Đừng khoe anh em bạn có đông tới...
Tự thân mình đi
Intro: ---. 1. Bao năm trôi qua sao đời ta vẫn chưa nở hoa. Bôn ba muôn lối, tương lai vẫn mịt mù tăm tối. Bao nhiêu cố gắng chẳng hiểu sao thêm bao khó khăn. Đường xa chông gai chẳng ngăn cản bước bàn chân. 2. Muốn thấy trời trong phải trải qua bao phen bão giông. Do thân mình không ai đở nâng ai dang tay chống. Cỏ cây chen trên vách đá cá ngược sông cá vẫn...
Không được ngã gục (Yêu tiền yêu bản thân – Ài cái ài jǐ – 爱财爱己)
1. Bước ra đời, chớ trông chờ, mơ với mộng viển vông. Không tự ta có ai cho hoặc biếu không. Có cơ hàn có bẽ bàng thì sẽ có lúc huy hoàng. Phải qua gian nan mới thấy hào quang. 2. Cõi ta bà, có ai mà, luôn đúng hoài chẳng sai. Ai mà không có đôi ba lần dẫm gai. Có thất bại, cũng chẳng ngại, vẫn phải bước tiếp xây lại. Gượng dậy vươn vai đón nắng...
Đời đâu vì ta (Thân bất do kỷ – Shēn bù yóu jǐ – 身不由己)
Cuộc đời mà, phải có chông gai. Phải có thăng trầm ngang trái. Vì thuyền nào theo cơn sóng ra khơi. Chẳng gặp giông tố xô tả tơi. Phải dãi dầu trong những cơn mưa. Ta mới thương ngày nắng lên. Giờ trắng tay tay trắng, không dám than thân. Chỉ mong vượt qua khó khăn. ĐK: Đằng sau chẳng có ai đỡ đần, phải cố gắng. Kiếm cơm người ta, đường đi đầy gai chẳng hoa. Số kiếp ta...
Chỉ cần ta hơn ta (Cô gái à, em đừng khóc nữa – Gū niáng bié kū qì – 姑娘别哭泣)
1. Sau nhiều năm lạc trôi, nhưng đời chẳng đổi ngôi. Vẫn mình tôi mãi bôn ba xa chốn quê nhà. Xa mẹ cha người thân đi tìm kiếm miếng ăn. Nhiều khó khăn lắm tủi hờn đâu ai hiểu thấu. 2. Sông còn khi đục trong, con người ai chẳng mong. Tay ta vẽ cho cuộc sống thêm sắc thêm hồng. Ta chạy theo lợi danh để mẹ phai tóc xanh. Ngồi quạnh hiu bên mái nhà trông ngóng...