nhạc Hồ Đắc Thọ, thơ Nguyễn Duy Bình

  • Trái thông khô

    Tôi còn nợ em một trái thông khô. Nợ trời Đà Lạt với khói sương mờ. Nợ góc phố chiều nghiêng nghiêng vạt nắng. Nợ đôi mắt buồn những lần đợi mong. Tôi còn nợ em nỗi nhớ mông lung. Nợ cơn gió chiều lay tà áo mỏng. Nợ cánh ly ly chen mùi hương tóc. Nợ con dốc dài ngồi đợi người qua. Tôi tìm về thăm một chút hương xưa.. Thương cánh Tường vi ngày nào vẫn đợi..