nhạc Hiếu Anh, thơ Miên Du Đà Lạt
Sợ tiếng yêu tôi
1. Một lần được nghe tim yêu gọi mời. Giật mình lặng câm, sợ tiếng yêu tôi. Muốn tìm bình yên nhưng sao buồn thế. Mỗi lần tình qua, thương đau một đời.. 2. Rồi một lần yêu, tưởng vui trong đời. Người tình vội đi, tôi khóc thương tôi. Tình nào vụt bay, đôi tay chới với. Chuyện tình ngày xưa đã qua mất rồi.. ĐK: Rồi đời quạnh hiu, tôi làm thơ tình. Kể chuyện đời tôi gieo...
Buồn ơi!
1 Nỗi buồn như lá rơi. Nỗi buồn như hoa tàn. Buồn như tiếng lá rên. Buồn như tiếng gió than. Làm vỡ hoa trên cành. Buồn ơi ta muốn chào mi. Mà sao buồn chẳng chịu đi. Buồn ơi ta muốn chào mi. Mà sao buồn chẳng chịu đi. 2 Nỗi buồn như mưa ngày cũ. Ướt hồn ướt suốt đường về. Buồn như tình đã ra đi. Buồn như người đang hấp hối. Trối trăn lời ước hẹn...