nhạc Hà Phương, thơ T.T.Kh

  • Hai sắc hoa tigôn

    Ngâm thơ: Cho tôi ép nốt dòng dư lệ. Nhỏ xuống thành thơ khóc chút duyên. Một mùa thu trước khi nắng tắt hoàng hôn nhặt hoa chẳng thấy buồn. Nhuộm ánh nắng tà cài duyên qua mái tóc tôi chờ người với yêu đương. Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng đường xa vút bóng chiều phong. Và nơi chân mây phương trời thẳm mờ sương tôi buồn hái cành hoa trắng chạnh lòng. Người nhìn hoa trắng hay...