nhạc Anh Việt, thơ Thích Nhất Hạnh
Những giọt không
Mát lòng. Nhờ những giọt không. Bỗng đâu. Thuyền đã sang sông. Tới bờ ! cát mềm. Bãi vắng nguyền xưa.
Buông thả
Bãi vắng. Mưa xóa dấu chân người. Trên cát mịn. Não phiền từ đâu lại. Chân còn chưa chấm đất. Lắng nghe phảng phất gió mùa xuân. Lắng nghe phảng phất gió mùa xuân.
Padmapani
Mười bông hoa trên trời. Mười bông hoa dưới đất. Sen nở trên mi Bụt. Sen nở trong tim người. Bồ tát cầm đóa sen. Dáng nghiêng trời nghệ thuật. Trên cánh đồng sao mọc. Nụ cười trăng mới lên. Tàu lá dừa màu ngọc. Vắt ngang lưng trời khuya. Tâm đi trong tĩnh mặc. Bắt gặp chân như về..
Nẻo vắng
Rùng mình. Sóng gợn mặt hồ. Sương sớm lạnh. Dấu chân em. Buổi sáng. Trinh tuyền lối cỏ. Không lá ngô đồng xa. Nhưng hồn mùa ấm áp. Hoang sơ đi rồi. Thuyền chở mái trăng về bến cũ. Thuyền chở mái trăng về bến cũ.
Giao cảm
Lặng lẽ Chiên Đàn nhả khói thơ. Đỉnh trầm sông ngất ý thiền môn. Lung linh nến ngọc ngời sao điểm. Thanh tịnh trần gian sạch tủi hờn. Chậm chậm xuân về lòng đất chuyển. Nhạc trời thanh thoát rộn muôn phương. Tâm linh một thoáng bừng giao cảm. Lặng hết bao nhiêu lớp sóng cồn. Trời đất hân hoan mừng nắng dậy. Một đàn em nhỏ rộn yêu thương. Quấn điều áo lục theo chân mẹ. Hái lộc đầu...