nhạc Anh Bằng, thơ Vũ Cao
Núi Đôi
1. Bảy năm về trước em mười tám. Anh mới đôi mươi trẻ nhất làng. Đường mình đi gữa hai sườn núi. Đôi ngọn nên thường gọi núi đôi. Rồi sang mùa quên lửa khói. Ngó trụi cháy ngọn những thân cao. Anh đành lên đường đi chiến đấu. Càng lắm gian khổ càng nhớ nhau. ĐK: Núi đôi trong trót dựng kề ba xóm. Đồn lũy trông xa rợt bóng cờ. Em thường đi về gần nơi ấy. Nơi...