nhạc Anh Bằng, thơ Đặng Hiền
Từ độ ánh trăng tan
Buồn như áo em hôm nào ướt mưa đêm. Sầu như dáng em nhẹ gót bước qua thềm. Buồn như tóc em trên đường phố mưa đêm. Sầu như mắt em làm rét mướt tình yêu.. Thôi mình lỡ mất nhau rồi. Nát đi hy vọng ban đầu. Sao nụ cười tươi thắm. Ngày em bỏ tôi đi lấy chồng.. Tôi trở về Half Moon Bay. Đếm từng con sóng biển. Đêm từng nỗi ưu phiền. Lòng buồn như sương...
Ở một nơi
Ở cuối một mùa xuân. Anh đứng ngoài trông xuống. Đến bên niềm thương đau. Biết chỉ là buồn rầu.. Ở cuối cuộc tình xa. Anh về như kẻ lạ. Gặp nhau nhìn không nói. Cho bóng chiều đi qua.. Ở cuối một ngày vui. Anh nghe những ngậm ngùi. Anh nghe những ngậm ngùi. Tia nắng vàng trên tóc. Nhớ quên cũng tội tình. Nhớ quên cũng tội tình.. Ở cuối con đường xưa. Anh lục tìm trí nhớ.
Như tôi 20
Khi tình tôi không còn màu xanh. Mùi hương nào mê đắm. Cơn mưa chiều tháng sáu. Mà chợt bất ngờ.. Em mời tôi về thăm bên ấy. Tôi hứa nhận lời. Như tôi hai mươi. Tôi hứa nhận lời. Như tôi hai mươi.. Chiều lộng gió chiều buồn tôi buồn. Về thương hoa hoa quỳnh nở muộn. Cánh tay dài bờ vai nghiêng nhẹ. Mắt em nhìn chao cuống hồn tôi.. Tim mình đau chắc tim mình đau. Và...