nhạc Đặng Thành Vinh, thơ Hà Mạnh Tử
Hãy tin anh
Nếu cho anh một lần anh chọn lại. Vẫn yêu em dù anh phải ra sao. Anh vẫn yêu em dù mai sau thế nào. Anh chấp nhận chỉ em là hạnh phúc.. Anh sưởi ấm mỗi khi em thấy lạnh. Ôm chặt em nếu nước mắt giăng đầy. Mang nụ cười để em được vui lây. Làm điểm tựa cho em quãng đường đời.. Anh sẽ mang cho em nhiều hạnh phúc. Nắm tay em đi đến hết cuộc...
Nhớ mưa Cali
Thuở ấy tôi thường hay ngắm mưa. Cali giờ có thêm mùa nhớ. Từ khi có em đến Cali. Em đi để lại một mùa thương nhớ.. Cali mưa buồn phố vắng bơ vơ. Tình anh ngày xưa trót dại khờ. Ướt đôi mắt biếc người em gái. Ướt cả lòng tôi một chàng trai.. Cali chiều nay tình buồn rẽ lối. Cho nên ai đó vội quên ai. Ngọn đèn vàng gọi bóng kiêu sa. Như trách tình ai...
Nhớ một dòng sông
Chiều nay tôi một mình ngồi lặng lẽ. Ngắm hoàng hôn chiều đang dần lặn xuống. Kỷ niệm tuổi thơ ấp ủ ùa về. Xin một lần được trở về tuổi thơ.. Tôi muốn về lại dòng sông quê hương. Nơi dòng sông êm ả chiều gió lộng. Có mẹ già chờ đợi bóng con thơ. Bên chiếc võng nghe mẹ hát lời ru.. Tôi muốn về với ký ức tuổi thơ. Nơi mà tôi từng lớn lên thuở nhỏ.
Nơi đất người
Con xa xứ từ những ngày thơ dại. Nơi đất người mang nặng nợ áo cơm. Cuộc mưu sinh mãi nhọc nhằn sớm hôm. Đi từ sáng tối mịt mới về lại nhà.. Chiều tháng Chạp lạnh buốt lòng tê tái. Cố giấc nồng thả nỗi nhớ vào đêm. Ký ức quê nồng ấm giấc mơ mềm. Nghe thổn thức bao nỗi niềm nhớ thương.. Đứa con quê trở về lòng bỡ ngỡ. Giữa đường làng lạ lẫm mỗi lối...
Bâng khuâng
1. Gió lướt nhẹ đôi tay gầy lạnh buốt. Mưa bên thềm hay tiếng vọng thời gian. Tay run run nâng lấy giọt sương tan. Vỡ li ti thành trăm ngàn nỗi nhớ.. 2. Chiều chầm chậm phai từng tia nắng nhỏ. Mây nhẹ nhàng trôi mãi với thời gian. Anh cô đơn lạc giữa chốn rừng hoa. Anh nhớ lại mùi hương làn tóc em.. ĐK:. Lá khẽ chao mình nghiêng nghiêng trong nắng. Chạm đất hiền hay phủ...
Tương tư màu áo trắng
Tôi đã tương tư màu áo trắng. Từ thuở thơ ngây tuổi sân trường. Em đẹp thướt tha trong tà áo. Áo trắng đẹp như ngọc trong thơ.. Những chiều tan trường bước bên em. Áo dài phấp phới bay trong nắng. Đọng lại trong tôi một chút tình. Đêm về làm lòng tôi mộng mơ.. Tôi đã làm thơ tự bao giờ. Từ khi biết nhớ biết mong chờ. Em là tiên nữ hay nàng thơ. Một khoảng trời...
Góc phố ngày xưa
Đã lâu rồi ta mới quay trở lại. Nơi phố xưa nay đã khác đi nhiều. Người thương ấy cũng chẳng còn đây nữa. Ta hỏi mình còn thương nhớ bao nhiêu.. Rồi hôm nay ta trở về phố cũ. Kỷ niệm xưa vẫn nguyên vẹn đong đầy. Ngày ta bên nhau từng phút ngọt ngào. Giờ còn lại nỗi buồn một mối tình ở đây.. Nhớ ngày xưa khi hai đứa bắt đầu. Ta tin bao lời em đã...
Cơn mưa tình yêu
Mới gặp nhau nên tình còn e ngại. Nhưng sao lòng anh lại thấy vấn vương. Trên lối nhỏ cùng em bước chung đường. Anh thầm mong yêu thương chung một lối.. Cơn mưa chợt đến làm tim anh đập vội. Em mỉm cười em lại thích trời mưa. Em vô tư em vui bước cười đùa. Anh ước mong sao mưa đừng tạnh.. Cơn mưa chiều rơi rơi trên phố vắng. Làm ướt tóc em cô bé tuổi hồn...
Thầm ước
1. Tôi thầm ước thời gian quay trở lại. Cho tôi về thăm lại chốn quê xưa. Nơi kỷ niệm hồn nhiên thời thơ dại. Của ước mơ quanh đống rạ cây dừa.. 2. Tôi thầm ước thời gian quay trở lại. Bên mái nhà có cả mẹ với cha. Bữa cơm chiều anh em cùng đủ đầy. Dẫu khoai lang dưa muối hay mắm cà.. ĐK:. Tôi thầm ước thời gian quay trở lại. Thuở thương thương nhớ nhớ...
Chiều buồn nhớ mẹ
1. Con xin gửi vần thơ này đến mẹ. Khi hạ vàng chiều lặng lẽ trôi qua. Mẹ ơi nay cách trở quê nhà. Lòng con như muốn vỡ oà nhớ thương.. Con yêu mẹ từng phút lòng vấn vương. Tuổi ấu thơ mẹ chăm chút bế bồng. Mẹ ôm con ấm áp cả mùa đông. Quạt mát oi nồng à ơi à. Lời ru của mẹ.. ĐK:. Con nhớ lắm ngọt lành dòng sữa mẹ. Phải những ngày lo...
Chiếc lá chiều thu
Gió chuyển mùa rung rinh từng chiếc lá. Sáng thu rồi em sẽ có màu xanh. Chỉ còn ta trơ trụi thân cành. Rơi vào khoảng vắng mong manh trong chiều.. Ta cho nhau bao nhiêu điều hạnh phúc. Bởi vô thường cuộc sống ở quanh ta. Còn bao người phải xót xa thương nhớ. Dầm mưa dãi nắng trải qua kiếp nghèo.. ĐK:. Mà vẫn sống mang theo niềm khát vọng. Ước mai này đời cũng sẽ đổi thay.
Thân viễn xứ
1. Mấy mươi năm con làm thân viễn xứ. Những nẻo đường chân bươn chải ngược xuôi. Chỉ gặp mẹ lâu lâu qua điện thoại. Con cũng vui khi thấy mẹ vẫn cười.. 2. Ngày con đi tóc mẹ còn xanh lắm. Thời gian qua tóc mẹ màu muối tiêu. Ngày con đi mắt mẹ còn tỏ lắm. Nay mờ đi chắc tại mẹ khóc nhiều.. ĐK:. Nhớ những chiều nơi nhà lá dột xiêu. Nhớ bờ đê nhớ cánh...