nhạc Đặng Thành Vinh, thơ Hà Mạnh Tử

  • Dòng đời xuôi ngược (Tình khúc số 3)

    1. Ta gặp nhau giữa dòng đời xuôi ngược. Chỉ chào thôi rồi quay bước xa rời. Không duyên phận, không một lời hẹn ước. Sao nghe hồn đau nửa mảnh tình rơi.. 2. Rồi một mình đi về trong lặng lẽ. Buổi chia tay buồn không nói nên lời. Nàng che giấu ánh mắt sầu đẫm lệ. Ta vẫn cười sao chợt mặn bờ môi.. Đk: Từ hôm đó, mình đâu còn gặp lại. Lối yêu xưa cỏ dại...

  • Hoa cúc trắng

    Tôi gửi lại một mùa hoa cúc trắng. Thuở xa xưa chìm dưới bóng hiên trời. Em buổi ấy tóc dài bay cuối gió. Tôi thương thầm một vạt nắng vừa rơi.. Nghe tiếc nuối một nụ tình cuối sóng. Lấy lây chìm trong nỗi nhớ xa xôi. Ngọn đèn xưa đã một thời hắt bóng. Buổi em về tàn úa cõi phai phôi.. Em chắc hiểu chút tình tôi thuở ấy. Gửi yêu thương vào hoa cúc thay lời.

  • Đêm buồn

    Đêm thở dài lặng lẽ thương chiếc lá lìa cành. Mắt người buồn ngấn lệ đêm đông tình mong manh. Hôm trở về phố cũ rớt rơi những dại khờ. Rưng rưng màu quá khứ tím khoảng trời bơ vơ.. Ngày chúng mình xa lạ ve ngân khúc ca sầu. Nắng hờn buông tay hạ xám dâng hoài cơn ngâu. Bước chân tôi trở lại để tìm chút hương yêu. Phố xưa mang niềm nhớ trót đánh rơi tìm về..

  • Tình muộn màng

    Thu này em đã có ai chưa. Heo may chớm vội gió sang mùa. Lòng anh chợt nhớ mùa thu đó. Chung bước vô tình một ngày mưa.. Chiều xuống thu về thêm xuyến xao. Ân tình hôm ấy ngại ngùng trao. Thẹn thùng em nói câu đồng ý. Tim anh như sóng cuộn dâng trào.. Tiết thu dịu ngọt em biết không. Hỡi em cô gái má môi hồng. Tóc dài vương vít bên tà áo. Làm tim anh...

  • Giữ trọn tình nhau

    Hai mươi tuổi, trái tim mình rung động. Tay nắm tay ta trao ước hẹn đầu. Từng nụ hôn nồng nàn đôi má ửng. Em vui mừng khoác chiếc áo cô dâu.. Ba mươi tuổi bao bộn bề cuộc sống. Dạy con thơ rồi chăm sóc gia đình. Tình yêu đẹp tựa như vầng trăng sáng. Em dịu hiền như Đức Mẹ đồng trinh.. Năm mươi tuổi con mình yên gia thất. Chúng rời xa vòng tay ấm của em.

  • Về quê mẹ

    Mẹ ơi, con nhớ mẹ nhớ thật nhiều. Ở ngoài kia cuộc đời bon chen quá. Giữa dòng người thấy sao mà xa lạ. Không như mẹ luôn ấm áp yêu thương.. Con muốn về bên mẹ với mâm cơm. Chỉ dưa cà khói bếp thơm mùi rạ. Ngoài cánh đồng là màu xanh của lúa. Mẹ hiền hòa chan chứa tình yêu thương.. Nơi phố thị con nào thấy vui hơn. Khi xa mẹ xa làng quê yêu dấu.

  • Lỡ chuyến đò duyên

    Em vẫn hay về nơi bến sông. Là nơi thuở ấy em theo chồng. Tôi ngồi lặng lẽ trên bến ngóng. Níu bước chân em buốt nỗi lòng.. Thuở ấy tôi yêu rất mặn nồng. Em bảo tình ta tựa bão dông. Những buổi trăng thề trên bến nước. Sương giăng ướt đẫm cả cánh đồng.. Cũng từ tuổi ấy vẫn buồn trông. Em bỏ làng quê để theo chồng. Cha mẹ em nói tôi nghèo khó. Con về bên...

  • Nếu em là mùa thu

    Nếu em thích mình sẽ là mùa thu. Anh xin sẽ được trở thành làn gió. Nhẹ nhàng đến nhẹ nhàng hôn lên tóc. Để mùa thu thêm thắm hương tình nhau.. Nếu em vẫn thích mình là mùa thu. Anh xin được mình sẽ làm lối nhỏ. Để buổi chiều mỗi khi trời lộng gió. Đôi gót hồng nhẹ nhàng bước em đi.. Nếu em còn muốn mình là mùa thu. Anh xin được làm một chàng thì sĩ.

  • Về lối thu xưa

    Thu về rồi anh có nhớ em không. Hoa cúc có còn nồng nàn trước ngõ. Hương mùa thu quyện vào trong làn gió. Tiếng ai cười ngày đó vẫn xôn xao.. Tay trong tay trên phố một chiều nao. Anh dìu em đi về trên lối mộng. Thu nồng nàn một mùa thu ước vọng. Cháy trong em ôi hạnh phúc vô bờ.. Nay thu về một mình quá bơ vơ. Câu yêu xưa đã chết trong giá buốt.

  • Ngày hôm qua

    Ngày hôm qua tình cờ anh gặp nhỏ. Mắt mơ buồn như đang đứng chờ ai. Thoáng anh định tới gần để bày tỏ. Nghĩ lại thôi anh buông tiếng thở dài.. Ngày hôm qua, tình cờ anh đợi nhỏ. Chờ vòng xe lăn bánh chạy qua đây. Và anh sẽ cho trái tim mở ngỏ. Gửi đến em cả tình yêu đong đầy.. Ngày hôm qua bao điều anh muốn nói. Chỉ mong sao nhỏ hiểu rõ lòng anh.

  • Chợt nhớ ngày xưa

    Anh chợt nhớ sân trường hoa phượng nở. Nhớ thuở ban đầu tình mình chớm nở. Anh mỉm cười nhìn em mắc cỡ. Buổi tan trường anh lặng lẽ. Anh vội vàng bước bước theo sau.. Chợt nhớ ngày xưa giọt nắng chiều nao. Trời xanh biếc áo trắng thơ ngây. Góc phố quen ta thầm lặng. Cơn mưa phùn vội đến bất chợt. Làm ướt áo em tà áo em bay.. Anh chợt nhớ những hàng phố thân quen.

  • Vườn đào năm xưa

    Mùa đông qua xuân nay lại về. Đào anh bỏ công trồng năm ngoái. Năm nay người ấy có mua không. Năm trước em hỏi đào anh bán không?. Anh nói tặng em để em trồng. Với em anh tặng không mua bán. Em mỉm cười má đỏ môi hồng. Giờ em đã cất bước theo chồng.. Thế là xa mãi một mùa đông. Vườn đào năm ấy đâu còn nữa. Người đó lấy chồng có biết không. Tôi ở...