nhạc Đặng Nguyên Sa, thơ Nguyễn Minh Hùng
Cánh thiên di
Cánh chim ấy vội vàng bay trong chiều mây đen. Lội trên nẻo đường quen mong tìm hương cỏ lạ. Phố reo ấy ngập ngừng người đi hay sương đi. Tiếng thở dài ẩm ướt buốt tay ngày phân ly.. Người đi hay sương đi. Ôi thân phận thiên di phó mặc cho đôi cánh. Vùng vẫy nơi hư không. Đôi vai này có mỏi gói mộng mơ bên đồi.. Mắt khát khao bầu trời tay dang tay đôi cánh.
Hạt nắng quê nhà
Tia nắng hiện lên từ đảo nhỏ. Hay từ trong bếp lửa nhà ta. Em rơm rạ mấy năm sao hiểu thấu. Một nẻo đường đồng muôn nẻo xót xa.. Nước lũ ngập tràn ký ức. Mưa bay rát một phương chiều. Thuyền chị theo chồng cơ hồ chiếc lá. Chưa hết vụ mùa bến chị đã cô liêu.. Tia nắng đâu phải từ đảo nhỏ. Cũng không từ củi lửa nhà ta. Khi bóng tối và nỗi buồn hóa...