Nguyễn Văn Chung

  • Đi ngược chiều thương

    Có lẽ khi ta đi ngang qua nhau anh vô hình. Có lẽ cơn mưa mang theo bao nhiêu dòng lệ tuôn. Có lẽ anh đang lang thang trong một bài hát buồn. Có lẽ con tim anh không thể nào quên em.. Đã biết hai ta luôn đi song song hai con đường. Đã biết anh trong tim em phôi phai một bóng hình. Đã biết yêu thương hôm qua chỉ là giấc mộng. Mà vì sao anh chẳng...

  • Những bữa cơm nhà

    1. Chợt thèm quá những bữa cơm nhà. Thèm được ngồi chuyện trò với cha. Dòng đời hối hả cứ cuốn lấy con không ngừng. Với những nỗi lo vô tận với bao bộn bề.. 2. Chợt thèm quá một chén dưa cà. Thèm canh chua một gắp cá kho. Những lần mẹ nấu bỗng nước mắt rơi ướt nhòa. Bỗng thấy bát cơm ăn vội đắng quá mẹ ơi. Chẳng biết lâu nay mẹ thế nào. Chẳng biết lâu...

  • Sau ánh hào quang

    Đã có khi tưởng như anh quá mỏi mệt. Đã có khi tưởng như anh nên dừng lại. Bởi vì hơn ai anh hiểu được những điều gian khó.. Thế nhưng em lại cho anh thêm hy vọng. Thế nhưng em lại cho anh lời sẻ chia. Được có em bên anh mỗi ngày là điều hạnh phúc trên đời.. ĐK:. Ngọn đèn sân khấu là ảo mộng thôi. Sau ánh hào quang đầy những khó khăn. Đằng sau tiếng...

  • Điều ngốc nghếch nhất

    1. Bản thân câu yêu thầm đã là ngốc rồi. Em biết em biết. Thế nhưng không thể nào kiềm được trái tim. Để thôi phải nghĩ về anh. Tất cả bao nhiêu lần mình nhìn thấy nhau. Đâu phải chỉ do tình cờ. Tất cả những nụ cười, dáng người của anh. Đều có ánh mắt của em. ĐK1:. Làm sao em nói được, làm sao em nói ra một lời yêu. Vì sợ khoảng cách này tồn tại...

  • Chúng ta từng chung một đoạn đường

    1. Những khoảng trống từ khi em đi. Như dài thêm giữa cơn mưa lạnh. Để lấp hết đầy con tim anh. Phải cần thêm thấy bao niềm vui.. 2. Dẫu vẫn biết thời gian trôi qua. Anh sẽ thôi nghĩ suy mỗi ngày. Dẫu vẫn biết phải quên em đi. Sao lòng anh vẫn chưa bình yên.. ĐK:. Phải chăng anh chưa quên đi hết. Những lời em nói những khi em cười. Phải chăng anh vẫn muốn thấy...

  • Ông già mù và con chó

    1. Có ông già mù và con chó. Bước trong màn đêm đầy mưa gió. Ông chăng thấy được gì chẳng nói điều gì cứ thế đi thôi. Và con chó dẫn đường giống với người bạn quấn quít bên ông. 2. Có một người bạn ở bên ta. Chính là một điều thật quý giá. Vì tôi thấy lòng người sống quá vội vàng sống quá vô tâm. Tôi chẳng biết mọi người tính toán làm gì cứ mãi...

  • Hoa anh đào trong gió

    1. Anh đi trên con đường năm xưa. Bồi hồi nhìn theo cơn gió cuốn những cánh hoa anh đào. Anh bỗng nhớ những tháng năm nào. Đôi mình sánh bước bên nhau lặng im. Nhưng sao thấy vui trong tim. 2. Em chẳng biết bây giờ nơi đâu. Chỉ còn nơi đây chôn dấu những ký ức vui ban đầu. Nhưng anh thấy trong tim không còn đớn đau. Chỉ còn tiếc nuối và nỗi nhớ chưa hề nguôi.

  • Cơn mưa bắt đầu tình yêu

    1. Sao tình yêu làm lòng ấm êm đêm ngày. Từ khi quen em trong chiều mưa rơi. Đêm từng đêm lòng còn nhớ nhung em khôn nguôi. Nụ cười em trong tim anh sáng hơn vầng trăng. 2. Bao buồn vui mình cùng sớt chia trong đời. Cùng em anh trao bao lời yêu dấu. Ân tình ta đẹp tựa ánh sao qua trên trời. Chọn vì sao mang tên em gắn lên niềm nhớ. ĐK: Em sao tim...

  • Nỗi nhớ đóng băng

    1. Gió đông qua trước hiên nhà. Xào xạc lá rơi đầy khắp sân. Ngỡ bước chân anh thật gần. Chợt nhận ra chỉ là giấc mơ. 2. Giấc mơ buồn, cánh thư buồn. Gửi cho em những lời nhớ thương. Tuyết ơi xin đừng mãi rơi. Nỗi buồn ta chưa vơi. ĐK: Nhìn cơn mưa mùa đông rớt trên dòng sông. Sông lạnh căm giống như lòng anh. Em ngồi đây đếm ngày tháng qua. Chờ anh nơi cuối...

  • Ánh trăng xưa

    1. Bước cứ bước trên đường khuya lẻ loi. Một mình anh cô đơn với trăng sao u hoài. Phố xá những đôi tình nhân thắm thiết. Bàn tay trong tay, mắt môi cười say đắm. 2. Nhớ đến những êm đềm xưa dấu yêu. Mình gặp nhau nơi đây dưới ánh trăng ngập tràn. Ánh mắt ấy trao lời yêu chứa chan. Vậy mà sao bao nhiêu ước mơ nay xa rời. ĐK: Lời hứa dĩ vãng sao dần...

  • Anh sẽ quên tất cả

    1. Biết rằng cũng đến khi không đi cùng nhau nữa. Thế nhưng anh vẫn chúc em được hạnh phúc. Biết rằng những lúc chia tay luôn nhiều nước mắt. Thế nhưng anh vẫn cố vui và mỉm cười!. 2. Những kỷ niệm ấy chắc em thôi đừng nghĩ đến. Để mau quên từng phút giây mình có nhau. Những ngày sau chắc tim anh mang nhiều đau đớn. Thế nhưng rồi những vết thương cũng sẽ lành. ĐK: Chỉ...

  • Bão lòng

    1. Tình đôi ta không còn như Trước. Nhìn anh bước em cũng quay lưng. Lối đi về quanh hiu đơn lẻ. Lối đi về chẳng có anh cùng. 2. Tình đôi ta tan vào hư vô. Mà em ngỡ như vẫn chưa phai. Biết em buồn mùa thu trút lá. Đôi vì sao đã hoài cách xa. ĐK: Chẳng biết anh đã quên câu thề. Hay em vô tâm tình bay mất. Chẳng biết em khóc hay đang cười.